Monday, May 2, 2016

IoT - MỘT KHÁI NIỆM MỚI CỦA SỰ PHÁT TRIỂN MẠNG LƯỚI THÔNG TIN LIÊN LẠC

1. Lịch sử phát triển của mạng lưới thông tin liên lạc

- Bắt đầu từ thời điểm điện thoại Bell được phát minh (14/2/1876) hệ thống mạng lưới thông tin liên lạc phát triển với tốc độ chóng mặt. Chiếc điện thoại của Beel lúc đó có thể truyền được tiếng nói trong pham vi 0,5km. Tuy nhiên, trong lần thử nghiệm thực hiện vào 5/10/1987 tại thành phố Beclin thì thư và điện tín đã được truyền qua đường dây điện thoại dài đến 2 km. Đó được coi là bước khởi đầu tạo nên mạng lưới thông tin liện lạc. Mạng lưới này đã trải qua một quãng đường dài hơn 100 năm từ việc sử dụng hệ thống chuyển mạch bằng tay cho đến hệ thống chuyển mạch theo kênh truyền và giờ là hệ thống chuyển mạch gói.
- Chúng ta hay xem xét tiếp những bước phát triển quan trọng của hệ thống thông tin liên lạc từ đó có thể xác định những điểm đặc biệt của hệ thống thông tin liên lạc của IoT cũng như hiểu được những rõ những khái niệm mới này.
- Mạng điện thoại đã phát triển một cách rất nhanh chóng kể từ khi nó xuất hiện:
   + Năm 1881: chỉ 5 năm sau sự ra đời của mạng điện thoại, Bộ nội vụ Nga đã trình lên chính phủ bản ghi nhớ đầu tiên <<Về vấn đề mở dịch vụ điện tín thành phố>>.
   + 10/7/1881: nhận được thông báo cho phép xây dựng và bảo trì hệ thống mạng điện thoại công cộng thành phố.
   + 14/11/1881: kí hợp đồng xây dựng các trạm điện thoại giữa các thành phố Xanh Petecbua - Mat cơ va - Ô dec sa - Ri ge. Mạng này sử dụng hệ thống chuyển mạch bằng tay và bao gồm các đặc điểm đặc trưng của hệ thống mạng tồn tại suốt 100 năm qua.
- Trước hết đó là các mạng đồng nhất tức là mạng chỉ truyền một dạng thông tin đó là "lời nói". Những đặc điểm quan trọng được duy trì cho đến tận ngày nay đó là những đặc điểm cơ sở hạ tầng của mạng: Tất cả các trạm điện thoại luôn luôn hoạt động trong suốt quá trình làm việc của nó.
- Đường dây điện thoại giữa thư và điện tín ở thành phố Beclin là ví dụ cho hệ thống liên lạc lưỡng cực đơn giản nhất. Tất nhiên là với sự bùng nổ về số lượng người dùng thì cần phải kết nốt chúng lại với với nhau, từ đó ta phải đưa ra những khái niệm về tram điện thoại và mạng điện thoại. Mạng sử dụng một trạm điện thoại là mạng không phân tầng (single-exchange network) còn mạng sử dụng nhiều trạm và mỗi trạm lại tạo ra một vùng và mạng riêng thì được gọi là mạng phân tầng (multi-exchange network).
- Bước phát triển tiếp theo là khả năng tự thiết lập kết nối của mạng. Vào thời Liên Xô thì trạm điện thoại tự động đầu tiên có khả năng chứa 6000 số và được thử nghiệm thành công vào năm 1929 ở thành phố Rostop cạnh sông Đông. Vào năm 1932 thành phố Leningrat cũng cho lắp đặt mạng phân tầng từ 4 trạm tự động được kết nối theo dạng "điểm với điểm". Theo nguyên tắc phát triển mạng ở cả Liên Xô và Mỹ, họ đều xây dựng những trạm chuyển mạch tự động nhằm kết nối các vùng khác nhau của đất nước. Ở Liên Xô thì dự án mạng tên "Hộ thống liên lạc tự động thống nhất (EACC)" đã được triển khai vào giữa nhưng năm 60 của thế kỉ trước. Sự tự động hóa đã mang đến sự tối ưu hóa cho đường truyền điện thoại cũng như chất lượng dịch vụ. Hệ thống quan trọng nhất để xây dựng dự án EACC đó là các trạm điện thoại tự động phối hợp (ATC) được phát triển bởi trường ЛОНИИС và nhà máy «Красная Заря».

Tác giả: Duydt
Dịch từ: http://www.sut.ru/doci/nauka/review/3-14.pdf


No comments:

Post a Comment

Sơ lược lịch sử nước Nga

Với diện tích gần gấp đôi nước Mỹ, rộng khắp Đông Âu và Bắc Á, lãnh thổ của nước Nga kéo dài từ Biển Baltic phía Tây cho đến Thái Bình Dươ...